Mưa rơi tí tách bên hiên
Người xưa cảnh cũ nỗi niềm vấn vương
Mưa rơi che khuất đoạn đường
Dấu chân kỉ niệm gió sương đợi chờ.
.
Mưa rơi tê tái ngẩn ngơ
Giật mình thoang thoảng bơ vơ tiếng lòng
Mưa rơi từng giọt mặn nồng
Lệ hoen mi mắt, tiếng “không” thành lời.
.
“Mưa rơi nối đất với trời
Mưa không nối được hai người với nhau” *
Thời gian lặng lẽ qua mau
Trời cao đất rộng nông sâu lòng người.
.
Mưa rơi mưa vẫn cứ rơi …