Khúc nhạc hoà vang khúc nhạc sầu
Trầm bổng thánh thót rớt từng câu
Ngậm ngùi ngân đọng nơi đêm vắng
Cung đàn dẫn lối đi về đâu ?
.
Đi tới biển lặng với gió ngàn
Vào tận trời đêm ánh sao lan
Rớt xuống vực thẳm cô đơn… lạnh
Nâng lên trời xanh gió mênh mang…
.
Nơi đó có chăng sự bình lặng?
Ở đó chan chứa tình yêu thương?
Có không ánh sáng xanh hy vọng?
Đại dương vây bọc những chặng đường…
.
Khúc nhạc hoà vang khúc nhạc sầu
Trầm bổng thánh thót buông từng câu
Ngậm ngùi lắng đọng người say đắm
Cung đàn tan biến… lại bắt đầu !