Giọt đắng rơi trong màn đêm tĩnh lặng
Dải ngân hà chìm đắm dưới ánh sao
Bầu trời đêm bình lặng hơn lúc nào
Bóng hình người hòa trong đêm mờ ảo.
Ánh sáng diệu kì lượn dưới ánh trăng
Làn gió nhẹ xua tan hồn trần tục
Khoảng không lặng trào dâng dòng cảm xúc
Ẩn hiện tan biến len lỏi vào không gian.
Đêm trắng đêm… đêm đen… mà lại trắng
Người bên người… người đến… rồi lại đi
Phồn hòa bình lặng vô vị hay diệu kì ?
Khuất che lấp vùi chôn nơi khoảng trắng…