Ai thả vầng trăng lơ lửng trôi?
Lung linh sao sáng rắc giữa trời
Chùm mây nhảy múa vẽ nên sóng
Dịu dàng gió khẽ rung rinh đời.
Tôi kéo vầng trăng về thị thành
Sao trời tôi rải khắp chung quanh
Giật mình tôi thấy … trăng biến mất
Sao trời… nhường chỗ “sao” trần gian.
Tôi lại đưa trăng về miền quê
Trăng non chiếu tỏ mái hiên nhà
Dầm mưa dãi nắng sao hiền dịu
Bồng bềnh cách biệt mối tình xa.
Tôi níu chút sáng vào trong lòng
Sao trời giữ ít ép bên hông
Giữa đời tôi nguyện người … giữ của
Trăng sao ai cần tôi tặng không.